Một bình rượu, bởi vì Phương Phỉ cứ quấy nhiễu, kết quả là bốn người Đông Cung Vệ mỗi người chỉ được nửa ly, chỉ kịp nếm mùi rồi lại càng uống càng thèm, càng thèm lại càng muốn uống nữa.
Đáng tiếc, không có sự cho phép của Thái tử điện hạ, bọn họ đâu dám tự tiện mua rượu mà uống.
Diệp Cảnh Thần khi còn ở hiện đại chính là kiểu người rảnh rỗi liền thích nhấp vài ngụm rượu, lại thiên vị loại rượu trái cây, cho nên Túy Tiên Nhưỡng vừa vặn rất hợp khẩu vị của hắn.
Vì vậy cơm còn chưa ăn xong, hắn đã sai Vệ Nhất trên đường trở về tiện thể mua thêm ba bình mang về cung.
“Điện hạ, ngài thật sự không thể uống rượu mà.” Giọng khuyên can của Phương Phỉ không còn được kiên quyết như lúc trước nữa.
“Ta mang về cho phụ hoàng.” Diệp Cảnh Thần chớp chớp mắt, làm ra vẻ vô tội.
Ra cung một chuyến, sao có thể tay không về được? Đương nhiên phải mang cho phụ hoàng trong cung chút lễ vật rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT