“Điện hạ, trời cũng không còn sớm, chúng ta có nên hồi cung rồi chăng?” Vừa rời khỏi trà lâu, Phương Phỉ cẩn thận nhắc nhở.
“Nhưng mà ta đói bụng rồi,” Diệp Cảnh Thần nghiêng đầu, nhìn sang đệ đệ, “Cảnh Hòa, đệ có đói không?”
Diệp Cảnh Hòa từ nhỏ sống ở Trường Xuân Cung, bữa đói bữa no thành quen, năng lực chịu đói phải gọi là vô cùng mạnh mẽ. Huống chi khi nãy ca ca còn đút cho hắn không ít điểm tâm. Bảo hắn đói? Thật ra là không đói lắm.
Nhưng nếu ca ca đã hỏi… vậy thì phải đói thôi.
“Đệ cũng đói.” Diệp Cảnh Hòa mở to mắt tròn xoe nhìn Phương Phỉ.
Phương Phỉ: …
“Vậy thì đi ăn cái gì đó thôi. Có ai biết trong hoàng thành chỗ nào đồ ăn ngon nhất không?” Diệp Cảnh Thần vỗ tay một cái, hứng khởi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT