Lừa được Thần Hi xong, Diệp Cảnh Thần an tâm ngủ một giấc thật ngon.
Mà lần ngủ này, hắn ngủ thẳng đến lúc hoàng hôn buông xuống, vừa vặn đến giờ dùng bữa tối.
Bữa tối hôm nay phong phú hơn nhiều so với lúc hắn vừa mới tỉnh lại. Toàn là những món đại bổ, qua tay ngự trù nấu nướng tinh tế, hương vị đậm đà nhưng không ngấy, ăn rất ngon miệng.
Kết quả là, đến khi cung nữ phải lên tiếng ngăn lại, Diệp Cảnh Thần không ngoài dự đoán đã ăn đến no căng bụng.
Chủ yếu vẫn là vì thân thể nguyên chủ vốn quá yếu, khẩu phần ăn lại nhỏ, dù đồ ngon trước mặt nhiều đến đâu cũng không thể ăn hết.
Cổ đại không có điện. Dù trong cung có đèn chiếu sáng, nhưng dẫu sao vẫn không thể so với ánh đèn điện hiện đại. Đi dạo ban đêm bên ngoài rất dễ gặp chuyện ngoài ý muốn, nên hắn dứt khoát đuổi toàn bộ cung nhân ra ngoài, một mình ở trong tẩm điện đi dạo tiêu thực. Dù sao thì tẩm điện của hắn cũng rộng lớn, nhìn sơ sơ phải vài trăm mét vuông, dùng để vận động nhẹ nhàng thì quá hợp lý.
Huống hồ gì, nguyên thân là Thái tử được hoàng đế sủng ái nhất, nên tẩm điện chẳng những rộng rãi mà còn được bài trí vô cùng xa hoa. Những món đồ trang trí nơi đây, ở hiện đại ít nhất cũng phải được trưng bày trong viện bảo tàng. Thế mà giờ, hắn có thể tùy tiện xem, tùy tiện sờ, cảm giác đó, nói không sướng là nói dối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT