Tuy không rõ vì sao Hoàng đế lại đột nhiên khen mình, nhưng đã khen thì cũng không thể khen suông, Diệp Cảnh Thần lập tức nghĩ phải tranh thủ chút lợi ích cho bản thân.
“Nếu phụ hoàng nói nhi thần làm rất tốt, vậy không biết có thể ban cho nhi thần chút phần thưởng nào không?” Hắn cười cười, hỏi thẳng.
“Ngươi có biết trẫm vì sao khen ngươi không? Vậy mà còn đòi thưởng?!” Hoàng đế tức giận nói.
“Không biết ạ. Nhưng nếu phụ hoàng đã khen con, tất nhiên là vì con đã làm chuyện tốt. Mà đã làm chuyện tốt, chẳng lẽ không đáng được thưởng sao ạ?” Diệp Cảnh Thần nói rất đường hoàng, hợp tình hợp lý.
“Da mặt ngươi dày thật! Chưa chắc công lao đã thuộc về ngươi đâu!” Hoàng đế vừa cười vừa mắng.
“Vậy sao người chỉ khen mỗi con vậy, mà không khen bọn họ?” Diệp Cảnh Thần tự tin hỏi lại.
Câu này vừa thốt ra, các công chúa và hoàng tử đều đồng loạt nhìn về phía Hoàng đế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT