Khi Diệp Cảnh Ngọc trở về Vị Ương Cung, Cơ Vô Song lập tức chú ý thấy bên trong thường phục cậu mặc là một bộ quần áo màu đen, liền lộ rõ vẻ chán ghét trên mặt.
Bộ quần áo này, trong mắt nàng, quả thực quá tùy tiện: từ chất liệu, kiểu dáng, màu sắc, đến hoa văn thêu trên đó, tất cả đều quá đơn giản, hoàn toàn không xứng với thân phận hoàng tử của Diệp Cảnh Ngọc.
Nào ngờ Diệp Cảnh Ngọc lại vô cùng thích. Vừa thay ra xong, cậu lập tức bảo cung nữ mang đi giặt, còn dặn dò phải cẩn thận, tuyệt đối không được làm hỏng.
“Đây là đồng phục đội mà Thái tử ca ca chuẩn bị cho chúng con đó, mỗi người đều có một bộ, là biểu tượng thân phận của tụi con.” Diệp Cảnh Ngọc giải thích với Cơ Vô Song.
“Trên áo có hoa văn sừng ngọc là do con tự chọn đấy, mẫu phi, nó thật sự xấu lắm sao?” Diệp Cảnh Ngọc ngẩng đầu, chân thành hỏi.
Cơ Vô Song: …
“Không xấu.” Nàng nói trái với lương tâm, “Rất có nét riêng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play