“Nhóc Cảnh Hòa, đệ đuổi kịp chúng ta từ lúc nào vậy?” Diệp Cảnh Thần lấy lại chút sức, tò mò hỏi.
Từ khi bị Tạ Trường An kéo đi chạy, hắn đã không hề mở mắt nhìn xung quanh, toàn tâm toàn ý phối hợp điều chỉnh cơ thể và hơi thở. Sau đó, càng chạy càng mệt, hô hấp cũng nặng dần, bên tai chỉ còn lại tiếng thở dốc của chính mình, đến mức Diệp Cảnh Hòa đuổi kịp từ lúc nào hắn cũng chẳng hay biết.
Nhưng mà mặc kệ là lúc nào đuổi kịp, với tốc độ chạy của Tạ Trường An, muốn theo sau chắc cũng mệt dữ lắm?
“Đệ thấy ca ca bị Tạ Trường An túm đi từ bên cạnh, liền đuổi theo. Ca ca, Tạ Trường An hắn dám vô lễ với huynh, mau gọi Đông Cung Vệ bắt hắn lại đi!” Diệp Cảnh Hòa căm phẫn nói.
Vừa rồi ca ca nhất định là bị Tạ Trường An bắt cóc! Rõ ràng nhóc đã gọi ca ca mấy tiếng mà ca ca cũng không trả lời! Thậm chí còn nhắm mắt lại nữa!
Diệp Cảnh Hòa vô cùng lo lắng, cứ thế đuổi theo hai người mãi không buông.
May mà tiếng chuông tan học vang lên đúng lúc, bằng không nhóc cũng đuổi không kịp!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT