Cuối cùng, Tạ Trường An cũng khoác lên mình chiếc áo choàng đen.
Rõ ràng chỉ là một chiếc áo choàng bình thường, mũ trùm lên che nửa khuôn mặt, hắn thật sự không hiểu Diệp Cảnh Thần hưng phấn cái gì, cứ cười khúc khích trông… thật chướng mắt!
Nếu không phải hắn đang mệt mỏi, thân thể suy yếu, gió lạnh thôi cũng đủ để sinh bệnh, thì hắn tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
Nhất là nếu hắn bệnh đúng lúc phụ thân vừa mới bắt đầu huấn luyện, tổ mẫu chắc chắn sẽ tức giận, thậm chí còn can thiệp mạnh mẽ.
Tuy huấn luyện vất vả thật, nhưng quá trình tự hoàn thiện bản thân ấy, lại khiến hắn cảm thấy yên tâm.
Chờ đến khi Tạ Trường An cũng mặc áo choàng xong, Diệp Cảnh Thần hài lòng quay về chỗ, tay chống cằm, ghé lên bàn, hít hương hoa, nghe tiếng chim hót, ngắm nhìn đám nhóc đội mũ rung đùi đắc ý… chỉ cảm thấy tâm trạng vô cùng dễ chịu.
Những ngày gian nan cứ thế, vô thức mà trôi qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play