“Đồ nghịch tử! Ngươi muốn tức chết trẫm sao?!”
Hoàng đế giận không kìm được, nhưng lại không cách nào phản bác, chỉ có thể chỉ vào trán Diệp Cảnh Thần mắng.
“Phụ hoàng, nếu Trấn Quốc Công phủ đã bị nghi thông đồng với địch, vậy tất nhiên không thể để bọn họ tiếp tục trấn thủ Bắc Cương. Hay là người nghĩ cách tìm cớ triệu hồi bọn họ về, rồi phái tướng mới thay thế nắm giữ Tạ gia quân?” Diệp Cảnh Thần ra vẻ đề nghị.
“Nhưng mà phái ai đi mới được? Tư lịch sâu thì lại sợ nuôi ra một Trấn Quốc Công thứ hai, tư lịch nông thì không trấn áp nổi Tạ gia quân. Huống hồ, nếu người này lại là do thế gia bồi dưỡng ra thì…” Hắn nói nửa chừng, ngừng lại.
“Ngươi thì câm miệng đi!” Hoàng đế tức đến mức trực tiếp giơ tay, tát lên trán Diệp Cảnh Thần một cái.
Bình thường không phải rất biết cách nói chuyện khiến người ta vui vẻ sao? Thế sao mà hôm nay mở miệng câu nào câu nấy đều khiến ông sôi hết ruột gan thế này!
“Cần ngươi dạy trẫm làm việc chắc?! Ngươi mau cút về đọc sách của ngươi đi! Ngay cả 《Tam Tự Kinh》 còn chưa thuộc được hết, ngươi thì biết cái gì?! Mau cút!” Hoàng đế giận dữ đến mức đuổi thẳng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play