Tuy gặp phải một trận ám sát, lại tận mắt chứng kiến cảnh tượng đầy máu me như vậy, nhưng Diệp Cảnh Thần cũng không cảm thấy mất khẩu vị.
Có điều hắn đã hứa với Diệp Cảnh Hòa là sẽ cùng đệ đệ dùng bữa tối, cho nên tất nhiên sẽ không nuốt lời.
Diệp Cảnh Hòa ăn cơm vẫn luôn rất ngoan, không cần ai đút, tự mình ăn hết sức vui vẻ.
Hơn nữa nhóc cũng không kén ăn, món gì cũng ăn, ăn cái gì cũng rất nhanh, nếu không có người ngăn cản kịp thời, nhóc đó thật sự sẽ nhét cho bụng mình căng tròn như quả bóng mới chịu dừng lại.
Phát hiện ra tật xấu này, Diệp Cảnh Thần cũng không nói gì nhiều, chỉ âm thầm căn dặn Phương Nhụy để ý trông chừng, một khi ăn quá lượng, phải kịp thời ngăn lại.
Diệp Cảnh Thần thích nhìn dáng vẻ Diệp Cảnh Hòa nghiêm túc ăn cơm, nhìn thịt từng chút từng chút mọc ra trên mặt và người nhóc, trong lòng liền có một cảm giác thành tựu khó tả.
Chỉ cần nhìn tư thế ăn cơm như này của Diệp Cảnh Hòa, Diệp Cảnh Thần bất tri bất giác cũng uống hết nửa bát canh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play