Vu Yếm mặc đồ bảo hộ rồi bước vào khu nuôi dưỡng của 012, đây là lần đầu tiên 012 chủ động lại gần y.
“Nó ở đó.” 012 chỉ vào cây đông linh, lặp lại lần nữa.
Dù có thị lực 1.5 đi chăng nữa, Vu Yếm vẫn chẳng nhìn ra được con tắc kè hoa ngụy trang hoàn hảo không thèm nhúc nhích kia.
Thấy y còn lề mề, không có vẻ gì là định tiến lên kiểm tra, 012 bỗng nhiên nắm lấy cổ tay Vu Yếm.
Chỉ là vừa chạm vào đã lập tức buông ra, hắn vẫn chưa quen được với nhiệt độ cơ thể của Vu Yếm truyền qua lớp găng tay mỏng, hắn chuyển sang nắm lấy áo của Vu Yếm, kéo y về phía cây đông linh.
Vu Yếm cảm thấy cổ tay như bị đá lạnh áp vào, lực kéo mạnh khiến y buộc phải tăng tốc, bị 012 kéo đến trước cây đông linh, bị hắn ấn tay lên thân cây thô ráp.
Khoảnh khắc tiếp theo, thân cây tưởng chừng bình thường đột nhiên động đậy!
Con tắc kè hoa bị đè trúng xoay mình, để lộ phần bụng chưa kịp đổi màu.
Vu Yếm nhướng mày, hiểu ra sự khác thường của 012.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play