Phòng thí nghiệm có một khu vực cách ly riêng, tạm thời được dùng làm phòng bệnh cho Vu Yếm.
“Hay là anh tính chuyển sang bệnh viện?” Tô Hà hỏi người vừa tỉnh lại.
“Không cần đâu. Loại virus này, bệnh viện cũng chẳng có thuốc đặc trị. Hơn nữa chỗ đó đông người, lộn xộn, bất tiện. Mấy thiết bị y tế cần dùng thì ở đây cũng có cả rồi, tôi ở lại đây hợp lý hơn.”
Y biết rất rõ, nếu thế giới này còn có ai có thể nghiên cứu ra thuốc giải cứu mạng mình, thì người đó chắc chắn chỉ có thể là cô đàn em nhân vật chính trước mặt. Lúc này chẳng cần phải đi đâu xa cho tốn công ra.
“Nhưng anh cũng không định báo cho người nhà biết à, một mình ở đây hay sao? Em e là không thể chăm anh suốt được đâu.” Tô Hà chần chừ, rồi lại thấy là lạ: “Trợ lý Tiểu Cao của anh đâu rồi? Bình thường cậu ta siêng năng lắm mà, hôm nay sao vẫn chưa tới thế này.”
“Ài, cậu ấy xin nghỉ bệnh rồi.” Vu Yếm xoa huyệt thái dương đang nhức nhối, thuận miệng đáp.
“Trùng hợp thật đấy, vừa lúc anh gặp chuyện thì cậu ta lại đổ bệnh.” Tô Hà đang cân nhắc có nên tìm người khác đến hỗ trợ trông nom bệnh nhân không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT