Sáng hôm sau, khi trời vừa hửng sáng, Mộ Dao tỉnh giấc vì hơi nóng. Còn đang mơ màng ngái ngủ, cô cựa quậy nhưng nguồn nhiệt lại càng kề sát hơn.
Lưng cô ướt đẫm mồ hôi, nhơm nhớp khó chịu. Mãi một lúc sau, Mộ Dao mới từ từ mở mắt. Mi mắt vẫn còn nặng trĩu buồn ngủ, cô chớp chớp mấy cái, rồi khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông rõ ràng phóng đại trước mắt. Mộ Dao chợt nhớ ra tối qua Giang Duyên đã ngủ lại chỗ cô.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng điều hòa chạy khe khẽ. Vì chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, cộng thêm nhiệt độ cơ thể Giang Duyên rất cao, anh lại ôm chặt cô nên lưng cô đã ướt đẫm mồ hôi. Mộ Dao cựa mình, muốn đẩy anh ra một chút cho mát mẻ hơn.
Cô nhẹ nhàng, từ từ như một con ốc sên, dịch ra được một chút khoảng cách. Nhưng ngay giây tiếp theo, bàn tay to của Giang Duyên lại ôm lấy cô, siết chặt vào lòng anh. Khoảng cách nhỏ bé vừa mới tạo ra đã biến mất ngay lập tức.
Mộ Dao nghĩ Giang Duyên đã tỉnh, nhưng đôi mắt anh vẫn nhắm nghiền. Hành động của anh cứ như là theo bản năng vậy. Mộ Dao dở khóc dở cười.
Thảo nào tối qua lúc ngủ, cô mơ màng cảm thấy mình như bị đặt vào một cái lò lửa lớn. Khó khăn lắm mới thoát ra được, thì giây sau lại bị ném vào bếp lò. Cô cứ nghĩ mình đang nằm mơ, hóa ra là Giang Duyên cứ ôm chặt cô không buông.
Ngoài cửa sổ, trời vẫn còn xám xịt, chưa sáng hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT