Phòng khách chìm vào một khoảng lặng. Gừng đang ngồi xổm dưới chân hai người cũng bất an dùng móng vuốt cào cào đầu.
Cô gái ngẩng mắt lên, đôi mắt đen láy long lanh nước, nhìn thẳng vào anh.
Chỉ vài giây ngắn ngủi thôi, ngực Giang Duyên như bị va chạm mạnh, mọi sự tự chủ hay tức giận đều tan biến hết.
Chẳng hề kiêng dè, anh cúi đầu ghé sát Mộ Dao, hôn lên đôi môi đỏ còn vương mùi hương hoa quả của cô, rồi lại hôn hôn hàng mi cong cong. Lúc này, trên mặt anh đâu còn chút vẻ lạnh lùng nào nữa?
"Dao Dao, anh không phải thằng ngốc." Anh cầm lấy một tờ thư bất kỳ trên bàn trà, mở ra trước mặt cô gái. Môi mỏng kề sát vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô.
Mộ Dao mở to mắt khi nghe giọng Giang Duyên trầm thấp.
"Chữ viết của em bắt chước rất giống, nhưng có lẽ chính em không nhận ra, khi viết tên mình, nét sổ cuối cùng của chữ 'Dao' em thích viết rất nhẹ, gần như chỉ là một chấm nhỏ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT