Giang Duyên và Mộ Dao đợi ông cụ Giang ngủ say rồi mới rời khỏi bệnh viện.
Sau khi về đến khu chung cư, Mộ Dao chợt nhớ ra Gừng vẫn còn ở nhà họ Giang.
"Để anh bảo người mang nó qua đây." Hiếm khi con cún ngốc kia không ở đây, Giang Duyên đương nhiên rất vui vì Mộ Dao dồn hết sự chú ý vào anh.
Nhìn cô gái sắp bước vào cửa, Giang Duyên vội giữ tay cô lại, "Mộ Dao, anh đói bụng rồi."
Mộ Dao quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt đen láy ướt át của chàng trai, cô dịu dàng nói: "Vậy em làm chút gì đó cho anh ăn nhé?"
Bây giờ đã hơn bốn giờ chiều, lúc ở trên máy bay, cả cô và Giang Duyên đều ăn không nhiều, vừa rồi lại trải qua một phen hoảng hốt, bây giờ quả thật cả hai đều đói.
"Nhưng mà, em cần phải mua chút rau." Mấy ngày cô không ở nhà, trong tủ lạnh không có đồ ăn sẵn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT