Sau đó tôi vẫn ngủ thiếp đi, dựa vào giá sách, ôm một cuốn sách mới chỉ đọc được ba trang.
Lúc tôi tỉnh dậy thì Châu Hàm Chương đã làm xong bữa sáng. Anh ngồi xổm bên cạnh, nhẹ nhàng gọi tôi, như đang chào hỏi một cây xấu hổ.
Nhưng anh mới giống cây xấu hổ hơn.
Buổi sáng mùa đông ở phương Bắc, sáu giờ mấy phút trời vẫn còn tối đen.
Tôi tưởng là nửa đêm, cau mày liếc anh một cái, càu nhàu: "Đừng làm ồn, em đang ngủ."
Châu Hàm Chương cười: "Vậy... em không ăn sáng nữa à?"
Ăn sáng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play