Tôi ngờ rằng nếu bây giờ là mùa xuân, Châu Hàm Chương sẽ ví tôi như bông hoa đầu tiên hé nở, nếu là mùa hè, sẽ ví tôi như cơn mưa đầu mùa, mùa thu có lẽ là chiếc lá phong đầu tiên chuyển đỏ, vậy nên mùa đông, tôi chính là những bông tuyết bất chợt rơi xuống.
Nói như vậy, tôi quả thực là khoảnh khắc quý giá nhất trong bốn mùa của anh.
Tôi có chút tự mãn.
"Thầy Châu, tim anh đập nhanh quá." Tôi cười nói: "Qua lớp áo dày như vậy mà em vẫn nghe thấy."
Tôi nghĩ rằng sau khi nghe câu này, anh sẽ bối rối buông tôi ra, khi đó tôi sẽ tiếp tục trêu chọc anh.
Kết quả không ngờ tới là, anh không làm vậy, có lẽ người say rượu thật sự sẽ trở nên can đảm hơn, giống như tôi khi đầu óc nóng lên luôn muốn làm những việc bốc đồng, còn anh, dưới tác dụng của rượu cuối cùng cũng buông bỏ "quy tắc quân tử" của mình, bắt đầu có những hành động thân mật với tôi.
Châu Hàm Chương không buông tôi ra, cũng không nói gì, cứ ôm tôi như vậy, tôi thậm chí còn nghi ngờ anh đã ngủ thiếp đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play