Thật ra, những lời Châu Hàm Chương nói khiến tôi khá buồn.
Có lẽ tôi là kiểu người dễ đồng cảm, nghe anh nói, tưởng tượng cảnh anh không hề mong đợi gì mà tỏ tình với một người, cảm giác chua xót ấy cứ như nuốt chửng một quả chanh.
Thật khó chịu.
Rốt cuộc tôi nên miêu tả Châu Hàm Chương như thế nào đây?
Có lẽ anh giống như căn nhà anh sống một mình, cô độc đứng trên đỉnh núi, không ai biết đến, không ai chạm tới, giữ lấy mảnh đất nhỏ bé của riêng mình, giữ lấy chút tâm tư khó nói nên lời.
Tuy nhiên, anh cũng rất dũng cảm, dũng cảm hơn hầu hết những người tôi biết, trong mối quan hệ của chúng tôi, anh giống như một vị tướng quân xông pha trận mạc, biết rõ phía trước là nấm mồ của mình nhưng vẫn không chút do dự lao vào.
Một người như vậy thật đáng thương và đáng kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT