Cuộc sống thỉnh thoảng vẫn cho tôi chút ngọt ngào, một chút ngọt ngào ấy cũng đủ khiến một "nhân tài tương lai" mới bước chân vào xã hội như tôi phấn khích đến mức muốn khắc hai chữ "nhiệt huyết" lên trán.
Hơn ba giờ chiều, không còn việc gì nữa, tổ trưởng giục tôi đến chỗ Châu Hàm Chương lấy sổ ghi chép.
Sổ ghi chép nào chứ, tất cả đều là do Châu Hàm Chương bịa ra để bao che cho tôi, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn mặc áo khoác, quàng khăn rồi chạy đi. Tôi phải đích thân đến cảm ơn thầy Châu đáng kính của tôi.
Lúc mặc áo, cô đồng nghiệp ngồi cạnh tôi vừa nhấp cà phê vừa nhìn tôi: "Cái áo len này của cậu giặt nhiều quá nên bị giãn ra một size à?"
Lúc này tôi mới nhớ ra mình đã mặc áo len của Châu Hàm Chương cả ngày ở công ty, còn cái áo len đáng thương của tôi vẫn nằm ở nhà anh.
Nhưng đó không phải là trọng điểm, trọng điểm là tôi nghe ra được, cô đồng nghiệp đáng yêu này đang nói bóng gió là tôi thấp hơn Châu Hàm Chương.
Nhưng người không biết thì không có tội, tôi tha thứ cho cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play