Trước khi bước chân vào ngành này, tôi đã biết đây không phải là lĩnh vực kiếm được nhiều tiền, nhưng có lẽ tôi thực sự hơi ngây thơ, luôn cảm thấy đây là một nơi tràn đầy lý tưởng văn học, nơi mà sự quan tâm đến con người quan trọng hơn tiền bạc, lý tưởng và đam mê mới là điều đáng theo đuổi nhất.
Tuy nhiên, mới bước vào công việc chưa được bao lâu, tôi đã thấy được sự tàn khốc của hiện thực.
Có lẽ tôi cũng nên chuyển nghề, nhân lúc chưa lún quá sâu, quay đầu bỏ chạy. Có vài người bạn học của tôi sau khi tốt nghiệp đã về quê mở lớp dạy thêm, dạy học sinh tiểu học viết văn, mỗi tháng kiếm được gấp mấy lần một kẻ bươn chải nơi thành phố lớn này là tôi.
Nghĩ vậy, lòng tôi càng thêm chua xót.
Châu Hàm Chương liếc nhìn tôi rồi nói: "Ai cũng từng ngây thơ cả."
Nghe vậy, tôi thấy người này thật sự là sắt đá vô tình, tôi đã thảm hại thế này mà anh vẫn không hề động lòng, trong lúc này lẽ ra anh phải nên thương hoa tiếc ngọc, ra tay cứu giúp mỹ nhân mới phải chứ?
Chẳng lẽ tôi không thơm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play