Đoạn Chước không muốn dạy người khác, cho nên trong vài tuần sau đó, hàng ngũ tác phẩm điêu khắc gỗ của Quý Miên vinh dự tăng thêm mười ba củ "khoai tây", mỗi củ đều được mài nhẵn bóng loáng.
Quý Miên không thấy tiến bộ gì về những kỹ năng khác, nhưng kỹ năng mài giũa đánh bóng thì tiến bộ không ít.
Vào một buổi sáng đầu tháng Tư, Đoạn Chước nói một câu "ra ngoài có chút việc", rồi ném chìa khóa cửa hàng cho Quý Miên, bảo cậu ở lại trông coi cửa hàng.
Quý Miên từ sáng sớm đã bắt đầu bào vụn gỗ, mãi đến sau khi ăn trưa mới bắt đầu nghỉ ngơi, bưng một chiếc ghế đẩu nhỏ ra ngồi trước cửa hàng, ngẩn ngơ nhìn bầu trời xám xịt.
Trước bữa trưa, mặt trời còn treo cao trên bầu trời không một gợn mây, chỉ trong vòng hai tiếng ngắn ngủi, sắc mặt ông trời đã đột ngột thay đổi, rõ ràng là điềm báo sắp mưa.
Một chiếc xe hơi màu đen bóng loáng từ từ tiến vào, dừng lại trước cửa tiệm điêu khắc gỗ.
Cửa xe ở ghế lái mở ra, từ bên trong bước ra một thanh niên đeo kính râm, vẻ mặt ngông nghênh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play