“—— Phụ thân nói con gả cho ai thì tốt cơ?"
Một giọng nói thanh thúy như châu ngọc mang theo vài phần khó chịu vi diệu vang vọng trong phòng.
Âm Sơn Trạch vốn đã sắp nhắm mắt lại đột nhiên tỉnh táo.
Nhìn làn váy màu lam nhạt mạ vàng xẹt qua sàn nhà gỗ mun, đứng song song cùng áo bào xanh tùng bên cạnh, ánh mắt Âm Sơn Trạch xoay chuyển, cuối cùng hơi có chút ghen ghét dời tầm mắt, chầm rãi đáp: "Thanh niên tài tuấn của Tiên Đô Ngọc Kinh, tùy tiện chọn một người cũng tốt hơn so với gả đến nơi mà phụ thân không nhìn thấy."
Vốn dĩ vì nghe được tên Cửu Phương Chương Hoa mà tâm trạng không quá vui vẻ, trong nháy mắt khi Lưu Ngọc thấy rõ Âm Sơn Trạch thì tan thành mây khói.
Trái ngược với cảm xúc kiềm chế của Nam Cung Kính, chuyện Âm Sơn Trạch cưng chiều nữ nhi, ở Tiên Đô Ngọc Kinh hầu như không ai không biết.
Bức tranh Lưu Ngọc vụng về vẽ lúc năm tuổi, ông ấy dùng loại giấy quý giá nhất đóng khung đặt ở chỗ dễ thấy nhất trong thư phòng, tất cả khách nhân đến dinh thự của Âm Sơn thị đều có thể nhìn thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT