Mười phút sau, cuối cùng Lăng Liễm cũng xuất hiện, người đầy thương tích.

"Trời đất ơi! Mất gần 38 phút! Phải làm thế nào mới đuổi kịp cậu đây?" Lăng Liễm nhìn báo cáo của mình, vừa lẩm bẩm vừa tiến lại gần Sở Phi: "Chúng ta chọn cùng cấp độ đấy! Cậu nói xem cậu làm thế nào mà... Này! Cậu làm gì vậy?"

Vừa ngẩng đầu lên, Lăng Liễm liền thấy Sở Phi đang nhìn anh ấy với đôi mắt đỏ hoe, khóe miệng còn hiện lên chút ý cười.

"Ai không biết còn tưởng tôi vừa thoát chết ấy chứ! Đội trưởng Sở à, không cần như vậy đâu, tôi chỉ bị thương chút thôi, mấy vết máu này toàn là của lũ quái vật kia." Lăng Liễm vẫy tay: "Tôi không dễ chết thế đâu!"

Câu nói đó như mũi dao đâm thẳng vào tim Sở Phi, khiến anh nghẹn lại không nói nên lời. Một lúc sau, anh vỗ nhẹ vai Lăng Liễm: "Tôi biết, đội Một chúng ta ai cũng rất mạnh." Cho nên tôi sẽ cố gắng bảo vệ các cậu thật tốt.

Trước hành động kỳ lạ của đội trưởng, Lăng Liễm nhướn mày rồi gật đầu: "Đương nhiên. À đúng rồi, hôm qua cậu không đến, bác sĩ Giản bảo tôi nhắn cậu khi nào rảnh thì đến tìm cô ấy."

Sở Phi biết lý do Giản Thư muốn gặp mình. Anh gật đầu, về phòng tắm rửa rồi đi đến trung tâm ghép ở tầng ba của tháp.

"Đến rồi à? Hôm qua không thấy cậu ở phòng tập, thật hiếm gặp." Giản Thư vừa nhìn thấy Sở Phi đã đẩy gọng kính, bỏ tập hồ sơ xuống.

"Hôm qua tôi không khỏe nên không đi." Sở Phi ngồi tự nhiên trước bàn làm việc của Giản Thư, hỏi: "Nghe nói cô tìm tôi?"

"Ừ, cậu cũng biết lý do mà." Giản Thư thở dài: "Cậu và Phó Dư Vân thật sự không hợp đâu. Cậu là lính gác cấp A, còn cậu ấy chỉ là dẫn đường cấp B, nhiều lúc cậu ấy không thể thanh lọc hoàn toàn cho cậu đâu. Cậu hiểu chứ? Tôi đã nói với cậu nhiều lần rồi, cậu nên tìm một dẫn đường có cấp độ tương xứng, như vậy mới đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn."

"Cô có đề cử ai không?"

"Tôi biết Phó Dư Vân là người yêu của cậu, cậu chỉ muốn được thanh tẩy bởi người yêu mình nhưng... Hả? Cậu vừa nói gì?" Có lẽ vì bị từ chối quá nhiều lần, Giản Thư mặc định rằng lần này Sở Phi cũng sẽ từ chối, không ngờ câu trả lời lại ngoài dự đoán.

"Tôi hỏi cô có đề cử dẫn đường nào không?" Sở Phi bật cười trước phản ứng của Giản Thư: "Sao vậy? Chẳng lẽ cô không chuẩn bị sẵn danh sách dẫn đường mà cứ tìm tôi mãi à?"

Nghe vậy, cuối cùng Giản Thư cũng phản ứng lại, có chút phấn khích cầm lấy tập hồ sơ vừa đặt xuống, đưa cho Sở Phi: "Không thể nào! Trung tâm thanh tẩy của khu C chúng ta vẫn còn không ít dẫn đường cấp A đấy! Nhưng cậu xem người này đi."

Lại còn giả vờ bí ẩn nữa chứ! Sở Phi nhìn Giản Thư làm ra vẻ thần bí, bất lực cười rồi mở hồ sơ ra xem. Vừa nhìn thấy mục cấp độ, anh đã sửng sốt.

"Dẫn đường cấp S sao?" Sở Phi có chút nghi ngờ: "Dẫn đường cấp S ở khu C tôi đều quen cả nhưng chưa từng thấy người này."

"Tất nhiên cậu chưa gặp rồi. Người ta là dẫn đường chất lượng cao từ Viện Nghiên cứu số Ba đấy!" Giản Thư nhướn mày đáp.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play