“Nếu Tiêu Phương Dần thực sự vào Sở Giám sát, mọi thứ của cậu ta trong Tháp sẽ trở thành của Phó Dư Vân.”
“Cậu không biết à?” Giản Thư nhìn Sở Phi đầy kinh ngạc: “Chỉ cần lính gác có vấn đề, tất cả tài sản và vật dụng của họ sau này sẽ được chuyển giao cho người dẫn đường phụ trách. Nếu hai bên đã từng liên kết xứng đôi thì càng không cần phải nói đến.”
Sở Phi chợt nhận ra mình chưa bao giờ chú ý đến vấn đề này, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác kỳ lạ khiến anh rùng mình.
“May mà khi cậu còn đang yêu Phó Dư Vân, hai người không làm liên kết xứng đôi, Phó Dư Vân nhìn có vẻ là người vô tội nhưng thực ra cực kì tâm cơ đấy! Biết đi theo cậu thì sẽ được lợi nhưng cũng không muốn bỏ miếng thịt trong nồi bên cạnh. Nhưng thật sự, nếu các cậu chưa chia tay, nếu tôi nói nếu thôi, nếu cậu gặp phải chuyện gì bất trắc, thì tất cả tài sản của cậu cũng sẽ là của cậu ta.”
“Vậy nên may mà cậu chia tay rồi.” Giản Thư nói một mình, hoàn toàn không nhận ra môi của Sở Phi giờ đã bắt đầu tái đi.
Sở Phi cảm giác như mình bị ném vào một hầm băng. Trước đây anh từng muốn làm liên kết xứng đôi với Phó Dư Vân, như vậy Phó Dư Vân sẽ chỉ có thể làm người dẫn đường cho mình. Chỉ là Phó Dư Vân từ chối anh, nói là muốn giúp đỡ các lính gác khác trong Tháp, làm công việc dẫn đường đơn giản mà thôi.
Khi đó, Sở Phi đã đồng ý. Anh không muốn ràng buộc người yêu mình, sẽ ủng hộ mọi quyết định của Phó Dư Vân, thậm chí còn cảm thấy Phó Dư Vân là một người dẫn đường rất có trách nhiệm. Nhưng anh không ngờ, chính vì sự buông thả của mình mà Phó Dư Vân lại dây dưa với người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play