Sau khi tiêu diệt xong dị thú cấp A thì buổi huấn luyện kết thúc nhưng chẳng ai rời đi, họ định làm rõ mọi chuyện trong khe nứt mô phỏng.
Gương mặt Tiêu Phương Dần đầy vẻ vô tội, làm ra vẻ bị oan, hắn nói: “Giải thích cái gì chứ? Tôi chỉ muốn giúp đỡ thôi, có gì sai à? Sở Phi, cậu không thể vì lý do cá nhân mà nhắm vào tôi như vậy được!”
“Tiêu Phương Dần! Cậu vi phạm Điều 18 trong Quy tắc Nội bộ đối với Lính gác về việc không được gây thương vong cho đồng đội trong không gian khe nứt đấy!” Lăng Liễm không thể kiềm chế được cơn giận trong lòng, nghiến răng nói: “Cậu thử tự nhìn lại lương tâm của mình đi, là Sở Phi nhắm vào cậu hay chính cậu đã hành xử tồi tệ hả? Trong đội chúng tôi có hai người bị cậu bày bẫy!”
“Cậu nói thế là sao?” Nghe Lăng Liễm nói vậy, Sở Phi hỏi lại: “Rốt cuộc tại sao Sơn Tước bị thương?”
Ngoài những người biết chuyện, những thành viên còn lại đều cảm thấy ngờ vực. Hai người trong đội? Vậy có nghĩa là Sơn Tước ngã xuống cũng là…
“Trên đường chia nhóm, Tiêu Phương Dần luôn nói những lời thiếu tôn trọng cậu, Sơn Tước bị cậu ta chọc tức nên muốn dạy dỗ cậu ta nhưng khi lao vào thì suýt bị con Khỉ Đột Biến tấn công, sau đó lại… Rõ ràng là câu ta đã tính toán từ trước, cố tình chọc giận chúng ta để rơi vào bẫy của cậu ta đấy!” Nhớ lại tình hình lúc đó, Lăng Liễm vẫn cảm thấy sợ hãi, lòng căm phẫn với Tiêu Phương Dần càng thêm sâu sắc.
“Đậu má!” Diêm Dĩ Diệp nhìn thành viên của đội mình với vẻ không thể tin nổi. Cậu ấy biết Tiêu Phương Dần luôn quá đáng nhưng không ngờ lại tàn nhẫn đến mức này với đội Một, hoàn toàn mất hết tiêu chuẩn đạo đức của một lính gác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT