Giang Nhược Bạch bước ra khỏi công ty, sắc mặt vẫn nặng nề như phủ mây xám.
Trong đầu cậu cứ lặp lại mãi hình ảnh Thời Túy vừa cười vừa nói chuyện, gương mặt rạng rỡ chưa từng thấy, dáng vẻ ấy… như thể đang yêu đến mức chẳng thể che giấu nổi nữa.
Khóe môi Giang Nhược Bạch khẽ nhếch lên, là một nụ cười chẳng vui vẻ gì.
Thì ra, quan hệ giữa Thời Túy và Thịnh Nam Tri tốt đến mức ấy.
Đáng tiếc, người kia... cũng chỉ là một kẻ sống dựa vào người khác, chẳng có năng lực gì thật sự. Dựa vào Thời Túy chẳng qua là muốn được người ta nuôi, được sống dễ dàng hơn một chút. Còn có bao nhiêu chân thành, ai biết?
Dù sao thì, Thịnh Nam Tri—với cái gương mặt dễ gạt người ấy, với cái kiểu ngạo mạn, lúc nào cũng như thể cả thế giới nợ cậu ta một lời xin lỗi—vừa nhìn đã thấy là kiểu người được chiều sinh hư.
Dựa vào đâu mà Thời Túy phải gánh lấy một người như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play