Xe dừng lại trước cổng bệnh viện.
Chỉ cần nhìn thấy nơi này, trong lòng Thịnh Nam Tri liền dâng lên chút phiền muộn khó nói thành lời. Cậu nhớ tới khoảng thời gian bị Thời Túy kè kè bên cạnh, bị ép uống thuốc, ăn cháo, nghỉ ngơi đúng giờ như một bệnh nhân nhỏ không chút quyền quyết định. Giống như mọi tự do đều bị tước đoạt sạch.
Thời Túy nghiêng đầu nhìn cậu, thấy dáng vẻ do dự, anh nở một nụ cười dịu dàng, như gió sớm lướt qua:
“Em mệt rồi đúng không? Để tôi bế em vào.”
Thịnh Nam Tri lạnh mặt trừng anh mắt cá chết không chút cảm xúc.
Muốn chiếm tiện nghi thì cứ nói thẳng, cần gì vòng vo như vậy! Tưởng cậu không nhìn ra à, mấy cái tâm tư nho nhỏ ấy, đều viết hết lên mặt rồi.
Cậu sợ Thời Túy nói được sẽ làm được thật, đến lúc đó lại bị bế như trẻ con trước mắt bao người, thì đúng là không còn mặt mũi nào nhìn ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play