"Chúa Tể Của Gió Bão", "Mặt Trời Vĩnh Hằng", "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ" bị những quầng sáng như lăng kính dày vây khốn trong thần quốc của mình cũng xuất hiện sự thay đổi nhất định, mức độ đánh trả cũng giảm xuống rõ rệt, khiến người ta bắt đầu có cảm giác nghi ngờ về bản thân, không xác định trước mắt có phải là kẻ địch hay không.
"Thần đèn" ném lại "Sách đồng thau Trensoest", trực tiếp quay về "Thần đèn cầu nguyện". Ông ta đã cố gắng đến cực hạn, buộc phải quay về phong ấn, nhưng dường như lại nhớ tới điều gì đó, theo bản năng tránh né.
Antigonus vừa tìm lại được nhận thức bản ngã và ý thức tỉnh táo, lại một lần nữa trở nên mờ mịt, trên mặt tràn đầy dấu hỏi:
Ta là ai? Đây là đâu? Ta đang làm gì? Xung quanh đã xảy ra chuyện gì?
Trong Vùng đất bị thần vứt bỏ, bóng sáng khổng lồ của thần Viễn Cổ Thái Dương đã nhạt đi rất nhiều, ông ta khẽ thở dài một tiếng, nói lại một lần:
"Phải có ánh sáng!"
Hào quang trong tinh giới chợt sáng ngời, đâm vào trong "mắt" của chân thân và phân thân Amon, "Ma nữ nguyên sơ" và "Hiền giả ẩn nấp".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT