Viên Mặc có vẻ không chịu nổi nữa, hắn để hai người xuống bên chân, sau khi đặt xuống thì ngẩng đầu lên, nhưng lại thấy trên cánh cửa gần Trương Mễ Mễ có chữ xuất hiện, hắn vội vàng nhắc nhở: “Trên cửa có chữ!”
Trương Mễ Mễ nghi hoặc cúi đầu, rồi cũng thấy dòng chữ xuất hiện trên cánh cửa, anh tiến lại gần và nhanh chóng đọc qua một lượt, rồi ngơ ngác một lúc, theo phản xạ thì cằn nhằn: “Gì đây? Còn phải đóng phí vào cửa? Cứ như là khu du lịch vậy!”
Lạc Nhất Nhiên đứng phía sau, vì vậy sau khi Trương Mễ Mễ và Viên Mặc lại gần thì cậu không nhìn thấy gì: “Cụ thể viết gì vậy?”
Hai người theo bản năng nhường chỗ cho búp bê nhìn, nhưng Trương Mễ Mễ vẫn mở miệng theo cách hiểu của mình: “Có nghĩa là để vào bên trong những cánh cửa kia, phải nộp một đạo cụ quý giá nhất trên người làm phí vào cửa, rồi chỉ cần vượt qua một cánh cửa là có thể lên tầng sáu…”
Viên Mặc nhìn tiếp dòng chữ phía sau: “Nhưng nếu vượt qua hai cánh cửa có thể tiếng thẳng lên tầng bảy, tầng sáu trực tiếp bỏ qua.”
Lạc Nhất Nhiên hơi nhướn mày, cậu nhìn vào dòng chữ trên cửa nói về việc có thể tự do chọn cánh cửa nào, rồi ánh mắt lại chuyển sang mặt nước màu xanh đậm của tầng sáu.
Tiến lên phía trước, búp bê nhìn thấy những cánh cửa kia — từ vẻ bề ngoài mà nói, chúng chỉ giống như những khung cửa và cánh cửa đơn giản mà tồn tại trong chợ vật liệu xây dựng, mặt nước rộng lớn không có gì để dựa vào, nên cửa cũng chỉ đứng độc lập trên mặt nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play