“Cấp ba? Trẻ con á?” Đoạn Miêu Miêu nghi hoặc: “Học sinh cấp ba còn tính là trẻ con hả?”
Viên Mặc chỉ vào mình: “Chủ yếu là do chênh lệch tuổi tác thôi.”
Đoạn Miêu Miêu im bặt.
Trương Mễ Mễ suy nghĩ một lúc: “Sao nó lại sang nhà anh ăn cơm?”
Viên Mặc thở dài, nói: “Nhà đứa nhỏ đó chỉ có mình nó, bố mẹ nó thì một tháng không chắc về nhà được một lần.”
Mà nói thật, lần đầu tiên hắn và thằng nhỏ đó gặp nhau cũng khá là xấu hổ.
Viên Mặc rất thích ở nhà, dù đã hơi hướng ngoại hơn nhờ anh trai dẫn dắt, nhưng vẫn là kiểu không cần thiết thì tuyệt đối không ra khỏi cửa. Sau khi anh trai chết trong trò chơi, hắn lại rút vào thế giới của mình một thời gian dài, suốt những ngày đó chỉ biết bấm điện thoại đặt đồ ăn sống qua ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT