Khi tới nhà Úc Văn Yến, Tuyên Dụ lại trở nên lúng túng, sững sờ đứng ở huyền quan, quên luôn phải đổi giày.
Úc Văn Yến đưa cho cô đôi dép lê nữ đã chuẩn bị sẵn, nói: “Anh vừa mua, size lớn hơn size của em một số, dùng ở nhà sẽ thoải mái hơn.”
Tuyên Dụ vịn tủ giày thay xong thì cúi đầu đi theo sau anh vào nhà.
“Sao đột nhiên đến Vạn Hợp mua nhà vậy? Gần đơn vị à?” Tuyên Dụ tò mò hỏi.
Căn nhà của anh trông chẳng khác gì một căn nhà mẫu để trưng bày, không hề có cảm giác ấm áp nào cả.
Úc Văn Yến đặt đồ lên bàn, lấy từng thứ một ra, thuận miệng nói: “Anh vừa về nước nên chưa tìm được chỗ ở, Thanh Thanh và Ôn Trạch Tự sau khi kết hôn đã chuyển đến Vạn Hợp, anh suy nghĩ muốn ở gần Thanh Thanh một chút, nếu con bé có chịu ấm ức gì thì cũng có chỗ để đi, không cần phải chịu đựng nhìn sắc mặt Ôn Trạch Tự.”
“Em thấy anh suy nghĩ nhiều quá rồi đấy, Ôn Trạch Tự không phải kiểu người không phân rõ phải trái.” Tuyên Dụ cảm thấy anh đang lo bò trắng răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play