Tuyên Dụ đi tiến thoái lưỡng nan, cô không chắc mình có nên đi theo nghe lén hay không, nhỡ mạo muội quấy rầy Úc Văn Yến chắc anh sẽ tức giận nhỉ? Nếu anh muốn cho cô biết thì đã không đặc biệt dặn dò tài xế đưa cô về nhà trước.
Tuyên Dụ ngừng lại ở chỗ rẽ gần thang máy, không biết rõ nội tình mà đã đi nghe lén như vậy, trong lòng cô thực sự thấy băn khoăn, hay là vẫn nên thôi nhỉ.
Ngay vào lúc cô đang phân vân có nên hay không thì đột nhiên nghe thấy âm thanh giận dữ của Úc Kinh Chí vang vọng khắp đại sảnh tầng một.
“Thằng nhóc này có phải con quen thói tự làm theo ý mình rồi đúng không? Nói đi Lusagna là đi, khiến mẹ và bà ngoại cả ngày đều nơm nớp lo sợ, chỉ sợ con ở bên kia xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Còn con thì giỏi lắm, đi một lần là đi luôn ba năm, ngày lễ ngày tết bận đến không có thời gian về nhà. Về Kinh Bắc làm việc cũng là vội vàng tạt qua, đến cửa nhà cũng chẳng thèm vào, người nhà đều cho rằng con xem công việc thành vận mệnh cả đời rồi đấy.” Úc Kinh Chí ý thức được mình có hơi lớn tiếng nên hạ giọng xuống một chút: “Bây giờ lại muốn từ chức? Nói không làm là không làm, lý do là gì? Con đến ba mươi tuổi mới bước vào thời kỳ phản nghịch à?”
Tuyên Dụ sửng sốt.
Từ chức? Úc Văn Yến muốn từ chức ở Bộ Ngoại Giao?
Tại sao vậy chứ . . . . . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play