“Được, cảm ơn đại phu, ta cùng ngài đến nộp bạc.”
Đại phu khoát tay nói:
“Không cần, đứa nhỏ này nhìn đáng thương, chỉ là một viên thuốc thôi, coi như tích đức.”
Nói xong thì quay người đến phía trước tìm tiểu đồng lấy thuốc.
Tiểu đồng nhanh chóng mang thuốc tới, Đỗ Tư Niên nhận lấy viên thuốc, nâng hai má đứa nhỏ, nhét thuốc vào miệng nó.
Hắn nhìn đứa bé gầy đen đang nhắm mắt kia, trong lòng có chút lo lắng, đứa nhỏ thế này, đem đi đâu mới ổn, nhìn liền biết là trẻ chạy nạn hay bị nhà vứt bỏ.
Đỗ Tư Niên quay sang nhìn nam ca nhi, trên mặt đối phương tuy không có biểu lộ gì nhưng Đỗ Tư Niên vẫn nhìn ra tâm tư trong lòng y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play