Trình Nam nghe Đỗ Tư Niên nói xong, quay đầu nhìn về phía Hoành Thánh quán nhưng bọn họ sớm đã đi xa, chẳng thấy gì nữa.
Đỗ Tư Niên an ủi phu lang nhà mình, cười nói:
“Nam ca nhi không cần buồn bã người ai chẳng có sinh lão bệnh tử phu tử sống lâu lại được mất tại nhà, cũng coi như yên nghỉ. Ninh Lễ cùng ca nhi kia cũng được trọn vẹn phần nào. Hiện tại ngươi xem chẳng phải vẫn ổn cả sao?”
“Chỉ là Ninh Lễ vẫn luôn trách ta ở nhà phu tử không để tâm tới hắn cùng ca nhi liền giận dỗi ta, mỗi lần ta đến Hoành Thánh quán đều không buồn nói chuyện cùng ta, ca nhi kia cũng chẳng thân thiết gì tuy không nói gì nhưng mỗi lần đều để trong đáy chén một cái trứng tráng bọc.”
Đồng tử Trình Nam khẽ giãn ra, kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Tư Niên:
“Chẳng trách ta ăn hoành thánh lại có cái trứng tráng bọc ta cứ tưởng là cách làm mới ta chưa từng thấy!”
Nói xong, cậu liền chớp mắt nói tiếp: “Phu quân, nếu sau này chúng ta làm ăn buôn bán ở huyện thành vậy thường đến Hoành Thánh quán xem một chút đi. Ninh Lễ là con nuôi của phu tử của phu quân nếu hắn có chuyện gì, chúng ta cũng có thể tận sức giúp đỡ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play