Lâm Phỉ Phỉ ở trong phòng chờ đợi kết quả của mẹ.
Dù sao cũng là người từng trải qua đấu tranh của thế hệ trước, chỉ cần không nóng đầu, hẳn là sẽ không làm chuyện ngu xuẩn.
Lâm Phỉ Phỉ thản nhiên nằm trên giường lớn, hiện tại cô vừa không cần đối mặt với thành tích thi cử, cũng không cần đối mặt với Tần Tịch Nhiên, coi như là nhẹ nhàng.
Nhắc đến Tần Tịch Nhiên, Lâm Phỉ Phỉ đột nhiên nhớ tới lúc trước, Tần Tịch Nhiên còn nổi giận với Giang Nhược Hề…
Lúc ấy mình còn khuyên hắn, nghĩ lại thật là có bệnh! Sớm biết Giang Nhược Hề là loại người này, nên để Tần Tịch Nhiên mắng thêm vài câu cho hả giận!
Dù sao hắn cũng là nam phụ, không thành đôi với Giang Nhược Hề, mắng thì cứ mắng đi.
Nghĩ đến đây, cư nhiên còn có chút vui vẻ nhỏ nhặt.
Bỗng dưng, Lâm Phỉ Phỉ đột nhiên ý thức được, mình vì cái gì lại nghĩ đến chuyện của Tần Tịch Nhiên? Còn vui vẻ? Vui vẻ cái con khỉ!
Nhất định là mình quá rảnh, rảnh đến đầu óc có vấn đề.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play