Tống Dục Xuyên nhìn bức họa trên tay rồi lại nhìn Lục Khinh Nhiễm, “Khứu giác của ngươi đã khác người thường, chẳng lẽ thị lực cũng có điểm thần kỳ, có thể nhìn thấy rõ ràng trong đêm tối?”
Lục Khinh Nhiễm bật cười, “Ta đâu phải mèo, ban đêm làm sao thấy rõ được mọi vật.”
“Ngươi gặp Mạnh thư sinh là vào ban đêm, căn bản không thể thấy rõ mặt mũi hắn, vậy mà ngươi lại vẽ ra được.”
“Mỗi người sinh ra đã mang theo mùi hương đặc trưng của riêng mình, dù có khoác lên người quần áo, hương phấn, hay bị các mùi xung quanh ám vào cũng không thể thay đổi được mùi hương tự thân.”
“Vậy thì sao?”
“Vậy nên dựa vào mùi hương độc nhất vô nhị này, ta có thể hình dung ra đại khái diện mạo người đó, cao hay thấp, béo hay gầy, mặt tròn hay mặt vuông, tuy rất khó nói rõ ràng nhưng trong đầu ta thực sự có hình ảnh của người này.”
Tống Dục Xuyên âm thầm thở dài, dựa vào mùi hương mà biết được diện mạo, nói ra ngoài ai dám tin?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT