Lục Khinh Nhiễm vuốt ve tên An di nương trên bia đá, lòng tràn đầy bi thương.
“Năm đó loạn lạc, chính người đã luôn ôm lấy con không rời tay, chính người khi gặp nạn đói chỉ có một miếng ăn cũng nhường cho con, chính người đã vất vả nuôi con khôn lớn. Nhưng con lại nhất quyết muốn hồi kinh, khiến người phải mất mạng.”
Lục Khinh Nhiễm cay mũi, từng câu từng chữ đều là sự hối hận.
“Con biết đây là điều người mong muốn, con đã mang đến cho người rồi.”
Lục Khinh Nhiễm từ trong ngực lấy ra một phong hưu thư, đây là do Lục Chi Viễn viết, thiếp thất không thể hòa ly, chỉ có thể bị hưu mới có thể rời khỏi nhà chồng.
Trước khi đến đây, nàng đã bảo Lục Chi Viễn viết, Lục Chi Viễn không nói hai lời liền viết ngay.
Ông ta đại khái cảm thấy việc này vô nghĩa, dù sao An di nương cũng đã chết, nhưng đối với An di nương mà nói đây là sự giải thoát, đây là tự do mà bà ấy hằng mong ước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play