Lục Khinh Nhiễm nhẹ giọng đáp: “Chúng ta là khách, nhưng Tống gia còn ở lại thôn này. Nếu chuyện này làm lớn, Tống gia khó sống yên với thôn dân.”
Sáng sớm hôm sau, bọn họ rời khỏi Tống gia tiếp tục hành trình hướng về phương Nam.
Đa Phúc luôn xem trọng bằng hữu của mình, dù đó chỉ là một con thỏ hoang. Để chăm sóc con thỏ, cả nhà thường xuyên dừng xe ngựa cho nó xuống ăn cỏ. Tuy vậy hành trình vốn dĩ đã định trước là một chuyến du sơn ngoạn thủy đến Lĩnh Nam, cho nên việc đó cũng không làm trì hoãn quá nhiều.
Chiều hôm ấy, xe ngựa dừng lại bên một con sông lớn.
Bùi Cửu Tư dừng cương ngựa, cười bảo:
“Đa Phúc, cùng phụ thân xuống sông bắt cá nào!”
Lục Khinh Nhiễm ngồi trên xe, khẽ đáp lời:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play