“Đủ rồi!” Bạch thị lớn tiếng quát, ánh mắt lạnh lùng quét qua Lục Uyển Nhu. “Đa Phúc là ta một tay nuôi lớn, tính tình nó thế nào ta hiểu rõ hơn ai hết. Nó chưa bao giờ vô cớ bắt nạt người khác, trừ phi có kẻ gây sự trước.”
“Mẫu thân, ngài thiên vị hắn!” Lục Uyển Nhu hét lên, giọng đầy uất ức.
“Thiên vị? Ngươi nói phải, ta hiên vị Đa Phúc! Nó làm đúng, ta nói là đúng, hơn nữa đây là nhà nó, há để cho các ngươi tùy ý lộng hành sao?”
Lục Uyển Nhu không dám tin vào tai mình, đôi mắt trừng lớn, nước mắt lã chã rơi. Nàng ta không ngờ rằng Bạch thị lại công khai thiên vị trước mặt mình như vậy.
Lục Khinh Nhiễm đứng một bên, nhìn thái độ bảo vệ cháu trai của Bạch thị, trong lòng cảm thấy lạ lẫm nhưng đồng thời cũng có chút cảm động.
“Đa Phúc, con nói rõ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Nàng nhẹ giọng hỏi con trai.
Đa Phúc bĩu môi, chậm rãi kể: “Con đang chơi ở bên hồ nước thì hắn chạy tới nói đây là nhà hắn, còn đòi đuổi con đi. Hắn ra tay trước, con đương nhiên phải đánh trả. Sau đó hắn gọi thêm tỳ nữ đến đánh lén, hai người bọn họ hợp sức đẩy con xuống hồ nước, con sao có thể để chúng khi dễ? Con bò lên được thì liền kéo cả hai ném xuống hồ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play