Lục Khinh Nhiễm đứng tựa nơi cửa, khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt lạnh lùng lướt qua bóng dáng Lục Uyển Nhu. Quả nhiên tính nết nàng ta vẫn chẳng đổi thay chút nào.
“Ta không chờ mong nó, lại càng không chờ mong ngươi.” Bạch thị nhàn nhạt buông lời, giọng nói lạnh như băng.
“Mẫu thân, trước kia là con ngu muội, là con sai. Khương Vân Nguyệt sinh ra con rồi lại bỏ rơi, là ngài nhọc lòng nuôi nấng yêu thương con như mẹ ruột, chúng ta mới thực sự là mẹ con. Bây giờ con hối hận vô cùng, con không nên để bà ta mê hoặc. Mẫu thân, xin hãy tha thứ cho con!” Lục Uyển Nhu quỳ xuống trước mặt Bạch thị, vừa khóc vừa nức nở nói.
Nàng ta run run vươn tay định nắm lấy bàn tay Bạch thị, nhưng bà ta lại lạnh lùng hất mạnh tay nàng ta ra.
“Thôi đi, đừng diễn nữa. Nếu ta còn tin ngươi mới là ngu xuẩn!”
“Mẫu thân…”
“Chỉ là bây giờ ngươi đã đến bước đường cùng mới nhớ đến ta, làm vẻ khổ sở trước mặt ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT