“Nếu không rõ độc, làm sao xác định người trúng độc?”
Dương An đáp: “Theo lời tiểu thái giám hầu cận, Hoàng thượng vừa uống một bát cháo sâm liền thổ huyết, có lẽ là độc nằm trong bát cháo đó.”
“Cháo đâu?”
“Cháo đã không còn, chén cũng rửa sạch. Chỉ còn ít nước trong nồi nấu cháo, nhưng phần cháo còn lại không có độc. Nói cách khác, độc được bỏ vào bát cháo từ lúc rời Ngự Thiện Phòng đến khi dâng lên Hoàng thượng. Người mang cháo là một tiểu thái giám trong Ngự Thiện Phòng, nhưng khi thị vệ tìm đến thì hắn đã sợ tội tự vẫn.”
Lục Khinh Nhiễm rũ mắt trầm tư. Nếu đây quả thật là một màn kịch do Hoàng thượng tự biên tự diễn thì hắn cũng không cần phải dồn tội danh hạ độc lên đầu Bùi Cửu Tư, chỉ cần dẫn dắt lòng nghi ngờ của các đại thần về phía hắn, thế là đủ đạt mục đích.
“Dương thái y, phiền ngươi đi phối một thang thuốc thanh nhiệt trừ hỏa, đợi dược phòng sắc xong thì mang tới đây.”
Dương An ngẩn người, vẻ mặt đầy khó hiểu: “Chỉ cần thanh nhiệt trừ hỏa thôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT