Khi nàng xuất giá, ngoài mười rương của hồi môn không đáng giá thì quốc công phủ còn cho nàng mấy gian cửa hàng.
Nhưng những cửa hàng này hoặc là không sinh lời, hoặc là đang thua lỗ.
Những cửa hàng không kiếm ra tiền, nửa năm nay nàng đã bán đi để trang trải cuộc sống. Còn những cửa hàng thua lỗ thì vẫn tiếp tục lỗ, hơn nữa lỗ càng ngày càng nặng.
Chuỗi số cuối cùng trong sổ sách không phải là lợi nhuận mà là khoản tiền nàng phải bù vào.
Nhưng nàng nào có tiền, đến trang sức cũng phải bán đi rồi.
“Khố phòng nói từ năm nay trở đi mỗi phòng phải tự bỏ tiền mua than, nói là quy củ do lão phu nhân đặt ra. Nô tỳ nói cô nương nhà ta là phận nữ nhi trong nội trạch, lấy đâu ra tiền, nếu không có tiền, mùa đông này chẳng phải sẽ chết rét sao? Tên quản sự đó nói không liên quan đến hắn, hắn chỉ làm việc theo tiền.”
“Sau đó nô tỳ lại đến phòng thu chi, lẽ ra mỗi phòng đều có lệ phí, nhưng cô nương đoán xem. Hắn lại nói trên sổ sách không có tiền, mỗi phòng tự lo liệu lấy. Làm gì có chuyện như vậy, rõ ràng là nhắm vào cô nương mà, đúng là quá đáng.”
Thanh Trúc tức đến mặt đỏ tía tai, Lục Khinh Nhiễm đã sớm đoán được nên cũng không giận.
Chỉ là nhìn cuốn sổ sách này, nàng khó tránh trong lòng nặng trĩu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT