Nghe giọng nói đó, Lục Khinh Nhiễm nhận ra ngay đó chính là Hạ ma ma, người thân cận bên cạnh thái hậu.
“Hậu cung bận rộn trăm việc, nàng còn nhớ đến một người già không còn tác dụng gì như ta, có lòng rồi.” Thái hoàng thái hậu nhàn nhạt đáp.
“Ngài sống lâu trăm tuổi là phúc khí của thái hậu và hoàng thượng.” Hạ ma ma cười nịnh nọt.
Lý thái y tiến lên bắt mạch, sau một hồi xem xét thì nói: “Thái hoàng thái hậu chỉ bị phong hàn nhẹ, mấy ngày nay tốt nhất không nên ra ngoài, cần tĩnh dưỡng thêm.”
“Người già thường hay đau ốm, không có gì đáng ngại. Ngươi trở về báo với thái hậu bảo nàng không cần lo lắng cho bổn cung.” Thái hoàng thái hậu thản nhiên nói.
“Vâng.” Hạ ma ma đáp, sau đó bưng chén canh sâm lên. “Thái hoàng thái hậu, xin hãy dùng canh lúc còn nóg.”
Thấy thái hoàng thái hậu đón lấy chén canh, Lục Khinh Nhiễm nhíu mày. Sau khi bà ta uống hết, sắc mặt nàng lại càng trầm hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play