Đối diện với hai người họ, Lục Khinh Nhiễm chỉ giữ một vẻ thản nhiên. Nàng chưa từng làm điều gì có lỗi với bọn họ cho nên không cần phải bận tâm.
Lục Uyển Nhu dường như sợ rằng Tạ Tự sẽ vì Lục Khinh Nhiễm mà quyết định ở lại trong thành, liền cố ý kéo tay hắn. Thế nhưng Tạ Tự vẫn không nhúc nhích, khiến nàng ta đỏ cả mắt. Lục Uyển Nhu đành đưa tay xoa xoa bụng mình, tựa như muốn nhắc nhở điều gì đó. Ánh mắt Tạ Tự liếc nhìn bụng nàng ta, cuối cùng cũng đưa nàng ta rời khỏi thành.
“Chỉ cần đồng lòng hiệp lực, hôm nay nhất định có thể thoát khỏi thành! Một khi ra khỏi thành, mọi người sẽ tìm được đường sống!”
Tiếng hô hào của dân chúng vang lên như sóng biển cuộn trào, từng đoàn người dồn dập hướng về phía cổng thành. Lực lượng của Kinh Giao Đại Doanh đứng chắn phía trước đã sắp không thể ngăn nổi làn sóng phẫn nộ.
“Đóng cửa thành!”
Trên tường thành, giọng nói uy nghiêm của Bùi Cửu Tư vang lên như tiếng sấm.
Theo lệnh, cánh cửa thành nặng nề chậm rãi khép lại. Thấy tình cảnh này, dân chúng càng thêm giận dữ, đám đông phía trước đã phá tan hàng chắn của Kinh Giao Đại Doanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT