“Ta không dựa vào thân phận của Cửu điện hạ. Ta chỉ dựa vào việc ta đã có người trong lòng, dù hắn có ép buộc thế nào cũng vô ích. Ta chưa từng yêu hắn, mong quận chúa chuyển lời này đến thế tử. Ta đã nói rất rõ ràng nhưng hiển nhiên hắn không chịu nghe.”
“Ta có thể chuyển lời, nhưng Lục Khinh Nhiễm, ngươi cũng nên chuẩn bị tinh thần hứng chịu cơn giận của ca ca ta.” Hoắc Phù Phong hừ lạnh, ánh mắt đầy vẻ đắc thắng xen lẫn hậm hực.
Từ đêm hôm đó khi nhìn thấy Hoắc Lẫm vào kinh, nàng liền luôn canh cánh trong lòng, chờ đợi cơn thịnh nộ của hắn. Thế nhưng loại chờ đợi này lại đáng sợ hơn cả việc trực tiếp đối diện với cơn giận ấy.
Hoắc Phù Phong rời đi không lâu, Khương Vân Nguyệt đã nổi giận đùng đùng tìm đến. Lục Khinh Nhiễm từ chính sảnh bước ra, vừa định tiến lên nghênh đón thì thấy Khương Vân Nguyệt rút trường kiếm lao thẳng về phía nàng.
Đôi mắt Lục Khinh Nhiễm chợt trầm xuống, liếc thấy bên cạnh có một gã sai vặt đang quét sân, hắn đã sẵn sàng tư thế ra tay ứng cứu.
Xem ra Bạch Cảnh Xuyên đã trình sổ sách kia lên Hoàng Thượng, khiến Khương Vân Nguyệt lửa giận bừng bừng không chỗ phát tiết, vì thế tìm đến nàng. Cũng đúng thôi, trong mắt Khương Vân Nguyệt, nàng chỉ là một kẻ yếu đuối dễ bắt nạt.
Bùi Cửu Tư vì lo lắng cho an nguy của nàng mà đã bố trí ám tuyến bảo vệ nàng trong hầu phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT