Một lúc lâu sau, Tạ Tự mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhưng ánh mắt lại không nhìn thẳng vào nàng. Hắn đặt vật đang cầm trong tay lên bàn đá, giọng nói trầm thấp:
“Thanh chủy thủ này ngươi nhận ra chứ?”
Lục Khinh Nhiễm nhìn qua, khóe môi nhếch lên một nụ cười khẽ. Nàng cầm lấy chủy thủ lật qua lật lại ngắm nhìn vài lần rồi tiện tay ném lại lên bàn. “Hầu gia thích thì tặng ngươi vậy.”
"Vậy nên..." Tạ Tự nghiến răng, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng. “Chủy thủ này quả nhiên là của ngươi!”
"Đúng vậy, là của ta." Lục Khinh Nhiễm điềm nhiên thừa nhận.
"Ngươi!" Tạ Tự siết chặt nắm tay, gằn giọng. “Người cứu ta ở Lẫm Châu ngày đó... cũng là ngươi!”
Lục Khinh Nhiễm thản nhiên đáp: “Ta khi đó chỉ là nhặt xác người chết trên chiến trường, tình cờ gặp kẻ còn thở thì cứu về thôi. Người cứu nhiều quá, ta nào nhớ rõ ai với ai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play