Tạ Tự lúc này lên tiếng, giọng điệu lãnh đạm: “Thẩm nương chỉ muốn nhắc nhở ngươi thân là nội quyến của hầu phủ mà lại thường xuyên can dự vào chuyện quan phủ, quả thật không thích hợp.”
Lục Khinh Nhiễm khẽ gật đầu: “Hầu gia đã nói vậy, ta cũng hiểu rồi. Chỉ là không biết bao giờ hầu gia rảnh rỗi để chúng ta có thể sớm đi đóng dấu thư hòa ly tại quan nha, từ đó ta sẽ không còn là nội quyến của hầu phủ nữa.”
Tạ Tự thấy nàng ngang ngược liền phất tay áo, nhanh chóng rời đi.
Khương Vân Nguyệt nheo mắt nhìn Lục Khinh Nhiễm, giọng thấp dần: “Ngươi thực sự muốn đối nghịch với ta, đối nghịch với Tuyên Dương Hầu phủ sao? Uổng công ta vẫn cho rằng ngươi là kẻ thông minh.”
Lục Khinh Nhiễm nhướng mày nghi hoặc nhưng cũng không đáp lời, xoay người rời đi. Trong lòng nàng thoáng nghĩ, chẳng lẽ án của Lý Triều Tuân thực sự có liên quan đến hầu phủ? Không thể nào, hai chuyện này cách nhau xa lắm.
Hai ngày sau, Lục Khinh Nhiễm vẫn miệt mài nghiên cứu phương thuốc tại Lâu An Đường nhưng chưa có tiến triển gì đáng kể. Ngày hôm đó khi vừa bước ra từ hầu phủ, nàng thấy một quan sai của Đại Lý Tự đang đứng chờ bên ngoài.
“Phu nhân, đại nhân nhà chúng ta mời ngài lập tức đến quan nha một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT