Lục Khinh Nhiễm khẽ cười nhìn Tạ Tự, dáng vẻ bình thản như thể nàng là người thấu hiểu lòng người, ai muốn nghe thì nàng sẽ nói, còn không muốn nghe thì nàng cũng không miễn cưỡng.
Nhưng chính dáng vẻ này của nàng lại khiến Tạ Tự hận đến tận xương tủy. Nụ cười của nàng dù dịu dàng nhưng trong mắt hắn lại lạnh lẽo và tàn nhẫn vô cùng.
Nàng như đang ném sấm sét vào giữa lòng mọi người, trong khi bản thân đứng ngoài cuộc không hề bận tâm đến hậu quả. Nàng không ép buộc ai tin mình, nhưng sự tự tin trong lời nói lại khiến Tạ Tự hiểu rằng nàng nắm giữ chân tướng trong tay.
“Hầu gia…” Lục Uyển Nhu hoảng hốt ôm chặt lấy Tạ Tự, giọng nói run rẩy đầy khẩn cầu, “Đừng tin lời nàng… Một chữ cũng không được tin…”
Tạ Tự vẫn ôm lấy nàng ta nhưng lòng bàn tay hắn đã lạnh ngắt.
“Ta không tin lời Lục Khinh Nhiễm, ta chỉ tin lời nàng.” Tạ Tự cúi đầu nhìn Lục Uyển Nhu, ánh mắt sắc bén, “Nàng nói cho ta biết, ba năm trước người cứu ta trở về từ chiến trường, tận tâm chữa trị cho ta có phải là nàng không?”
“Là… là thiếp…” Lục Uyển Nhu đáp, giọng nói có chút ngập ngừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT