“Trừ phi…” Thủ phụ phu nhân đáp, đôi mắt trầm ngâm, “Trong số những thi thể này có người mang thân phận không thể bại lộ.”
Sau khi trở về hầu phủ, Lục Khinh Nhiễm trở lại Tây viện, mệt mỏi nằm xuống giường. Từ Đông viện vọng đến tiếng khóc nỉ non, nàng nhắm mắt lờ đi, ngủ một giấc đến tận đêm khuya. Khi mở mắt, xung quanh tối đen như mực, trong không khí phảng phất mùi gì đó lạ lùng. Đôi đồng tử của nàng khẽ co lại, trực giác mách bảo có điều bất thường.
Bên ngoài, tiếng xích sắt va vào nhau lanh lảnh vang lên phá tan sự tĩnh mịch của màn đêm. Tiếng cửa chính bị đẩy ra kèm theo một loạt bước chân vội vã, Đoạn ma ma hấp tấp chạy vào gọi lớn:
“Cô nương, cô nương! Hầu gia đến!”
Ngay sau đó tiếng bước chân trầm ổn vang lên, Tạ Tự xuất hiện trong phòng mang theo một đội hộ vệ. Thấy Lục Khinh Nhiễm vừa ngồi dậy, quần áo còn chưa chỉnh tề, hắn vội quay mặt đi:
“Ngươi có nghe thấy động tĩnh gì không?”
Lục Khinh Nhiễm ngáp dài, đáp một cách lười biếng: “Động tĩnh? Ta đang ngủ, có nghe được gì đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play