Bạch thị vội vàng đỡ lão phu nhân, dìu bà ta về phía xe ngựa. Lục Uyển Nhu cúi đầu rơi lệ, còn Tạ Tự chỉ trầm mặt liếc nhìn nàng một cái rồi cũng dìu Uyển Nhu rời đi.
Đoạn ma ma đến gần, nhẹ giọng khuyên nhủ:
“Cô nương hà tất phải gây hấn như vậy.”
“Ta đâu có tức giận, ngược lại còn thấy rất hả hê.”
“Nhưng cô nương vẫn phải sống trong hầu phủ, những người này còn phải đối mặt hàng ngày.”
“Vậy càng tốt, ta muốn bọn họ nhìn ta mỗi ngày mà uất nghẹn!”
Mấy ngày sau Lục Khinh Nhiễm vẫn đóng cửa ở Tây viện, không bước chân ra ngoài. Sự thanh tịnh hiếm hoi này làm nàng được nghỉ ngơi đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT