Chỉ là người của hoàng hậu đợi bên ngoài phủ lâu như vậy mà chủ nhân hầu phủ lại không xuất hiện, có phần chậm trễ.
Nhưng nghĩ kỹ lại, hoàng hậu cũng không có uy quyền đó. Hiện giờ người được sủng ái trong cung là Dung quý phi, con trai của Dung quý phi tức nhị hoàng tử đã được lập làm thái tử, còn con trai của hoàng hậu, lục điện hạ lại bệnh tật triền miên, không những bị gạt ra khỏi cuộc chiến tranh giành quyền lực mà tính mạng cũng chẳng còn được bao lâu, vậy nên hoàng hậu cũng chỉ là hư danh.
Trường Nhạc Uyển vẫn lạnh lẽo như xưa, dù có hoàng hậu ngự tại đây nhưng cũng chỉ mang theo vài cung nhân.
Ngụy công công dẫn nàng xuyên qua hậu viện đi ngang qua phòng ấm tối om. Không có lục điện hạ chăm sóc tỉ mỉ, hoa cỏ trong phòng ấm e rằng khó mà chịu nổi mùa đông giá rét, nói chi đến chuyện nở hoa.
Chính điện hậu viện đèn đuốc sáng trưng, thị vệ mặc giáp canh gác, cung nữ và thái giám ra vào tấp nập. Nàng theo Ngụy công công vào thính đường, đi đến trước đông phòng, nghe thấy tiếng khóc của hoàng hậu vọng ra từ bên trong.
“Thần Nhi, mẫu thân xin lỗi con! Sinh con ra mà không cho con một thân thể khỏe mạnh khiến con từ nhỏ đã chịu khổ, lại còn bị bắt nạt. Nếu con không chịu đựng nổi nữa thì mang mẫu thân đi theo luôn đi, mẫu thân làm sao nỡ để con một mình xuống suối vàng.”
“Khụ khụ... Mẫu thân... Con không sao...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT